http://www.sina.com.cn
19/07/2011 16:54 Sina Entertainment
Bản tiếng Việt: Hatgiong@
Phần 1: Sheren chia sẽ quá trình cô xây dựng nên
tính cách các nhân vật của mình.
[Note: Phần này có chỗ đã tóm ý lại cho gọn.]
Host: Chào tất cả cư dân mạng đang xem Sina’s Live
Telecast Room. Tôi là Zhao Ning, người dẫn chương trình hôm nay, rất vui đc
chào đón diễn viên yêu mến của chúng ta đến với chương trình này. Xin mời.
Sheren: Cảm ơn.
Host: Tôi có thể gọi cô là A Văn?
Sheren: Bạn cứ tự nhiên.
Host: Tôi chỉ vừa tìm hiểu thông tin của cô gần
đây thôi, trc đó chúng tôi đã biết đến cô thông qua rất nhiều vai diễn. Thật
vui khi chúng tôi và cư dân mạng có thể gặp cô trong CT này!
Sheren: Xin chào mọi người. Tôi là Đặng Tụy Văn
(Sheren Tang).
Host: Cô từng đóng rất nhiều vai, có tốt có xấu, dịu dàng, quyến rũ và cả những
nhân vật sống mãi trong lòng mọi ng, vậy thì riêng mình cô thích dạng nhân vật
nào nhất?
Sheren: Tôi không có dạng nhân vật nào thích nhất
cả, mỗi nhân vật đều có điểm mạnh và điểm yếu. Nếu bạn hỏi tôi muốn diễn dạng
nhân vật nào thì đó là những vai diễn sau khi đã diễn xuất xong, hãy để khán giả
suy ngẫm về nó. Vì sâu thẳm trong tâm hồn một con người tàn ác vẫn có lòng hướng
thiện. Tôi thường thích diễn tả một nhân vật sâu sắc và từng trãi hơn.
Host: Tôi nghe rằng khi cô vừa nhận script, cô hay
băn khoăn về vai đó. Chỉ sau khi phân tích xong tính cách nhân vât thì cô mới
trông có vẻ thỏai mái hơn. Đó là quá trình làm phim hay chỉ là vì những kinh
nghiệm cá nhân trước đó làm cô băn khoăn?
Sheren: Tôi cho rằng tôi băn khoăn là vì tôi phải
thóat khỏi bản thân mình. Chẳng hạn khi vào vai những phi tần, hòang hậu hay những
người chủ chốt thì những vai này khá khác với cuộc sống của tôi, tôi k biết thật
ra họ như thế nào? Hay những vai bà nội trợ, những quý bà nữa. Tôi chưa từng
trãi nghiệm qua hay có thể thấy những người như họ quanh mình. Thậm chí tôi còn
không lớn lên bên cạnh mẹ. Thật khó để có thể gặp những ng như thế xung
quanh tôi, vì thế nên tôi phải băn khoăn. Hầu hết những vai đó cần phải tưởng
tượng nên. Tôi k có những ý ức đấy đủ về họ nên phải chẩun bị khá kĩ, tìm hiểu,
dò la để khiến tôi tin rằng mình thật sự là cô ấy (Nhân vật). Điều này thật tốt
vì đó là giao đọan kiến tạo nên nhân vật.
Host: Cô thường tìm hiểu rất kĩ để có thể hiểu
nhân vật à?
Sheren: Đôi khi cũng phải tìm hiểu cả những nhân
vật trong cuộc sống hiện đại nữa. Ví dụ như khi vào vai một quý bà hay trong
Vòng Xoay Cuộc Đời (The Drive of Life) – [là Uông Thiệu Phấn] chẳng hạn, tôi
vào vai một phụ nữ trc đó chẳng đụng tay vào công việc, tôi thì khác, tôi đã
làm việc từ lúc còn rất trẻ, thật là khác nhau. Thế nên tôi cần phải thật hiểu
cuộc sống đó. Một trường hợp khác tôi vào vai một Gia sư, tôi phải tìm hiểu nhiều,
đi đến các trường và do hỏi xem thật ra một gia sư hiện nay là như thế nào?!
Host: Làm việc ở TVB với mật độ cao mà vẫn có thể dành thời gian để chuẩn bị kĩ
như thế sao?
Sheren: Mọi thứ phải đc tiến hành trước khi
quay, nếu đã bắt đầu bấm máy thì không thể. Tất nhiên là phải dành thời gian
cho việc đó chứ. Tôi không thể nhận một vai quá sát một vai tôi vừa đóng trước
đó, vì thật kó để kết thúc nhân vật trong bộ phim trước đó. Tôi cần thời gian để
xây dựng tính cách nhân vật.
Host: Trc đây cô rất thành công trong Thâm Cung Nội Chiến và đang tiếp tục chặng
đường với Tân Hoàn Châu. Những vai đó có nét tương đồng hay không? Có kiến cô
thoải mái hơn không?
Sheren: Hầu như là khá hẳn nhau, chỉ giống nhau
là cùng Triều đại nhà Thanh. WAB là cuộc tranh giành đấu đá giữa các phí tần bởi
lòng ghen tuông ích kỉ. Nhưng Tân Hoàn Châu thì nhẹ nhành hơn, chỉ có Tiểu Yến
Tử hay gây xung đột với Hoàng hậu, mà cũng k hẳn là xung đột nữa. Trong WAB mỗi
ng có quan điểm của mình và sẵn sang chống lại đối phương. Ở đây thì khác, nếu HH muốn hạ gục TYT thì thật là
dễ dàng. Nếu bà ấy là người độc ác thì chắc hẳn là TYT không thể sống rồi.
Nên vai HH k hề giống như NP.
Host: Cư dân mạng cho rằng vai diễn HH là vai đc trông chờ nhất với nhiều điều
thú vi!
Sheren: Vai diễn này thật thú vị và thư giản
Host: Có phải đâu tiên các nhân vật phải gây đc hứng
thú cho cô, sau đó cô mới tìm ra điểm khác biệt của vai đó so với những vai trứơc?
Sheren: Bạn đang hỏi về cách làm việc của tôi phải
không?! Đó là cách tôi tạo nên nhân vật. Tôi sẽ đào sâu tìm hiểu nhân vật đó rồi
sau đó để tâm hồn mình vào đó. Tính cách của 1 ng đc hình thành từ gia đình,
quá trình trưởng thành,, trình độ, kinh nghiệm, quan hê hôn nhân và những buồn
vui họ đã nếm trãi. Là diễn viên rất vui, vì bạn đc nếm trãi cảm xúc của nhân vật.
Phần 2: Cô ấy đã từng có ý định rời bỏ nghề diễn xuất
mãi mãi để có cuộc sống ở nước ngòai. Thế nhưng điều gì khiến cô trở lại? Đó có
phải là Định Mệnh?!
Host: Cô đã diễn xuất suốt 25 năm rồi phải không?
Sheren: Vâng, cho tới giờ là 26 năm.
Host: Tôi nghe tin rằng cô đã từng có ý định bỏ cuộc
để sang sống ở nước ngòai đúng không?
Sheren: Đó không phải là tin đồn đâu. Tôi đã từng
bỏ cuộc trứơc đây và sang Mỹ 3-4 năm.
Host: Có phải là vì cô không còn thấy có động lực
trong lúc đó không? Riêng tôi nghĩ cô thực sự là một DV yêu nghề!.
Sheren: Phải, tôi đã luôn thích xem những bộ phim
hay và diễn viên giỏi khi tôi còn nhỏ. Tôi thực sự thích lắm và sau đó tôi quyết
định dấn thân vào nghiệp diễn. Ngay từ đầu tôi đã rất may mắn được vào vai
chính. Lúc đó, tôi đã đóng phim suốt 7 năm. Tôi chỉ biết là khi được diễn thì
thật là vui và tôi thật sự thích nó. Tôi không hề nghĩ đến những vấn đề sẽ xảy
ra trong nghề của chúng tôi. Sau đó, tôi bắt đầu thấy không an tòan và thấy
mình trở thành 1 Dv bị động. Cả ngành đều có vẻ bị động. Bạn hòan tòan không
quyết định đc phim mà bạn sẽ được diễn, vai diễn có được biết đến hay không. Bởi vì tất cả chúng tôi đều được
TVB đưa lên, chúng tôi đều ở trong tâm trạng lo lắng rằng sẽ như thế nào nếu
TVB không còn lăng xê mình nữa. Chúng tôi chờ dành cho những vai diễn nhưng sẽ
như thế nào nếu điều đó không xảy ra?! Tôi
bắt đầu cảm thấy hụt hẫn và không biết mình đang làm gì nữa. Lúc đó, tôi chỉ
biết 1 điều là tôi không ngừng làm việc, bỏ cả giấc ngủ, không gia đình và
không hề biết đến điều gì gọi là lễ hội, giải trí.Tôi thậm chí gần như quên cả
bạn bè mình, gia đình mình, bởi vì không còn thời gian. Tôi tự hỏi mìnhh tại
sao tôi lại trở thành như thế này? Nghề diễn có phù hợp với tôi không? Rồi tôi
sẽ tiếp tục mất phương hướng và k biết mình đang làm gì sao? Liệu tôi có thực sự
hạnh phúc không? Là diễn viên thế này có phải khác hẳn những gì tôi đã mơ về nó
không? Tất cả ùa về trong đầu tôi khi đó. Tôi thấy mình đánh mất cuộc sống. Bởi sự bất an này, tôi thấy như bị lạc
mất, thế nên cần dừng lại. Hơn nữa tôi cảm thấy nghiệp diễn chỉ là 1 phần cuộc
sống của tôi, có lẽ vì lúc đó tôi chưa có đủ kiến thức sâu rộng về nó.
Host: Cái đó gọi là cần để hồi phục?!
Sheren: Phải, để hồi phục. Lúc đó, tôi thấy mình
còn có nhiều to mò và động lực muốn ra ngòai để khám phá và nhìn ra thế giới,
Biết đâu rồi tôi sẽ tìm thấy bước tiếp theo. Và ý nghĩ đến trong đầu tôi là: đi
ra nước ngòai.
Host: Vậy đó chỉ là một kì nghỉ ngắn?
Sheren: Tôi không bao giờ nghĩ đó là kì nghỉ ngắn
cả.
Host: Cô muốn bỏ hẳn?
Sheren: Vâng, tôi đã từng nghĩ rằng nếu tôi học ở
đó thêm vài năm và lấy bằng đại học, tôi đã có thể có được thêm vài nănm trãi
nghiệm cuộc sống. Hay nếu tôi tiếp tục học cao lên, có lẽ bước tiếo theo….
Host: Cô sẽ chọn một nghề nghiệp khác.
Sheren: Đó chính xác là những gì tôi đã nghĩ. Thật tồi tệ cho 1 diễn viên khi phải
nghĩ đến việc bỏ nghề. Tôi không biết tại sao, nhưng lúc đó tôi đã có ý
nghĩ như vậy. Tôi thật may khi không quá nổ lực cũng có được vai diễn chính. Có
thể đó cũng là lý do khiến tôi không hiểu thực trạng này. Đó là khả năng. Tôi
thấy thật khó để có thể tiến xa hơn. Tôi không biết phải tíến như thế nào, nếu
tôi thiếu một vài điều triong những thứ đó thì làm sao để tiến lên. Tôi biết tính mình rất thẳng thắn,
và có quá nhiều thứ tôi không thể làm. Vì vậy tốt hơn là đi theo hướng học tập,
nghiên cứu, mọi thứ mình có được là do mình, Như vậy thì sống thật hơn.
Host: Và lí do nào khiến cô quay lại?
Sheren: Tôi trở lại vì tôi gần như tiêu hết tiền
học phí của mình và nhận ra rằng không thể làm 1 sinh viên được nữa. Khi ra trường,
chúng ta lại bắt đầu với một công việc lương thấp. Những kì nghĩ lúc đó, tôi phải
trở lại diễn các phim. Hơn nữa, thời điểm đó, dân HK bắt đầu di dân Tôi nghĩ rằng
để tôi có thể có cuộc sống ở nc ngòai, tôi cần phải làm việc kiếm tiền thêm 2-3
năm nữa và sau đó là định cư
luôn ở nước ngòai. Và khi quay lại, tôi không hề nghĩ sẽ trở lại luôn với
chốn thương trường đó.
Host: Nhưng cô đã ở lại vì vài lọat phim liên tiếp
nhau?
Sheren: Vâng,
đó là cuộc sống bạn muốn điều gì nó hay hi vọng đến điều gì đó, nhưng sự thật lại
không phải là những gì bạn mong ước. Khi tôi về, lúc đó tôi mất hết tham vọng.
Tôi chỉ mong là có thể kiếm thêm tiền để xuất ngoại và rời ra khỏi nơi này.
Nhưng sau khi tôi trở lại, Tôi mình mọi thứ khác hơn. Diễn viên là như thế đấy.
Khi bạn mở rộng tầm mắt của mình, bạn sẽ nhìn mọi thứ khác đi. Rồi tôi nhìn mọi
thứ rộng hơn, không như một người không biết gì nữa. Tôi thấy rằng khi bạn thay
đổi suy nghĩ của mình, sẽ có những dbất ngờ đến với mình. Vai diễn và nội dung
hay sẽ đến với bạn.
Phần 3: Cảm xúc của Sheren qua 2 lần đạt danh hiệu Ảnh Hậu TVB cùng sự
trân trọng của cô gởi đến những cá nhân đang làm việc thầm lặng: “Nỗ lực rồi sẽ
được ghi nhận”.
Host: Cô đã 2 lần liên tiếp đạt ngôi vị Ảnh Hậu của
TVB. Ngay cả khi tôi không có mặt trong lễ trao giải, tôi cũng cảm thấy khá
thích thú. Chúng tôi xem Lễ Trao Giải TVB mỗi năm qua các kênh truyền thông.
Tôi còn nhớ rằng khi cô đạt danh hiệu Ảnh Hậu, các đồng nghiệp tôi và tôi đã
cùng nhau ăn mừng vì cô tại nơi của chúng tôi.
Sheren: Cảm ơn. (Kèm theo 1 cái cười)
Host: Chúng tôi nhớ lần đầu tiên cô nhận giải, thật xúc động.
Sheren: Lần đầu tiên là vậy. Tôi không biết phải
nói gì lúc ấy. Tôi là người hay xúc động. Dù sao đi nữa thì những cảm giác tôi
có được lúc đó khiến tôi khó mà bình tỉnh. Thật thú vị. Và tôi cũng là người
không khéo lời. Trong lần đàu tiên, tôi luôn tự nhắc mình là phải gởi lời cám
ơn đến tất cả mọi người, không đc bỏ sót bất gì ai!
Host: Còn năm thứ hai thì sao?
Sheren: Tôi không nghĩ mình thắng lần thứ hai. Thật ra cả 2 năm tôi đều không
nghĩ mình được nhưng quản lí luôn yêu cầu tôi nghĩ đền lời phát biểu nều đựơc
giải. Vì thế tôi cứ nghĩ về nó một chút. Và vì năm trc tôi đã phát biểu nên năm
nay tôi phải chuẩn bị để có gì không nói lại những gì đã nói. Vả lại công ty
yêu cầu rằng chúng tôi không nên làm tốn tgian của chương trình để cảm ơn quá
nhiều, chỉ cảm ơn những ai thực sự cần. Tôi thấy ổn hơn, tôi có thể tập trung
vào những điều quan trọng mình muồn nói Lúc đó thì tôi không còn nhớ về những
điều mình đã chuẩn bị nữa, tôi nói những lời sâu thẳm tận đáy lòng mình, Đó là
lời phát biểu thành thật đấy!
Host: Khi cô nhận giải thưởng đó, tôi đã tự hỏi rằng tại sao chúng tôi ở xa thế
này mà vẫn cảm thấy hạnh phúc cho cô. Có lẽ chúng tôi luôn nghĩ cô xứng đáng với
danh hiệu đó, hay có thể, trong lòng chúng tôi, giải thưởng này là một danh hiệu
muộn?!
Sheren: Tôi không nghĩ như vậy (nghĩ rằng đã trễ), tôi cho rằng cái gì cũng có
lúc của nó. Tôi là người theo đạo, tôi
tin rằng chúa sẽ sắp đặt mọi thứ đúng lúc. Những lần trước tôi không đc nhận
cũng là một phần kế họach của Ngài. Lần đầu tiên nhận giải tôi nghĩ là do những
nổ lực của mình. Nhưng lần thứ hai tôi nghĩ rằng khả năm diễn xuất hay những điều
khác không phải nữa, tôi tin đó là sự sắp đặt của Chúa.
Host: Đó là ý của Chúa?!
Sheren: Phải, hơi lạ phải không. Không phải tất cả diễn viên khi không nhận đc
giải thì đc rất nhiều người đến quanh mình và động viên bằng cách “Bạn là người
thắng cuộc trong lòng tôi” . Những
người hâm mộ thật đáng yêu khi họ xem tôi là người chiến thắng trong lòng họ. Đầu tiên, tôi nghĩ rằng đó là do tôi ỵêu
nghề của mình. Không điều gi có thể ngăn tôi lại. dù tôi được giao kịch bản thế
nào, tốt hay xấu, lương cao hay thấp cũng không hề ngăn tôi hết yêu nghề của
mình. Thứ hai, khán giải cảm nhận được sự sáng tạo có đc từ động lực của tôi. Nếu
bạn không cho tôi điều gì cả, tôi thậm chí cũng cảm thấy ổn. Đó là con người của
tôi. Bạn càng phủ bỏ tôi, tôi lại càng cố gắng hơn nữa để không phụ lòng mọi
ng. Nếu bạn ủng hộ tôi, thì tôi lại càng phải nổ lực nhiều hơn nữa. Và sau khi
bạn tặng tôi giải thưởng đó, tôi tự thấy mình cần làm việc chăm chỉ hơn nữa. Mà
dù thế nào thì tôi cũng phải chăm chỉ. Thế
nên cũng k có gì khác biệt lắm!
Host: Đó hòan toàn là vì những nổ lực của cô, khi
họ trông thấy công làm việc, họ đã dành cho cô giải thưởng Ảnh Hậu trong lòng họ
rồi
Sheren: Bạn nói rằng lời phát biểu của tôi trong đêm trao giải đó thật xúc động.
Đó là vì tôi cảm thấy sự hạnh phúc khi đã trãi nghiệm những thăng trầm của đời
nghệ sĩ. Thật may mắn khi khởi đầu thì tôi đc vào vai chính và cuối cùng thì
tôi nhận được giải thưởng này hai năm liên tiếp. Trong hai năm thì năm ngóai,
khi phát biểu, tôi đã rất chân thành dành những lời cho những ai chưa có cơ hội
bước lên bục nhận giải hay chưa đc đề cử. Đó không phải là do họ làm việc không
chăm chỉ mà thực ra họ đã làm việc rất chăm chỉ. Chúng ta cần dành sự động viên
cho họ nhiều hơn. Một bộ phim tốt không phải chỉ là nổ lực của 1 mình tôi,
chỉ vì tôi đc ở trung tâm và mọi ánh đèn đều hướng về tôi khiến họ trở nên vô
hình vậy. Mọi ng chỉ tập trung vào mình tôi thôi. Tôi
đã nhắc đến những điều này khá lâu trong lời phát biểu và tôi e rằng nếu tiếp tục
nói về họ tôi sẽ khóc mất. Thế nên tôi không nói hơn nữa nhưng giờ tôi vẫn
muốn nói rằng: “Dù ta chăm chỉ
làm việc trong thầm lặng, nhưng rồi sẽ có ngày được công nhận”. Và bản thân
tôi cũng động viên mình như thế, tôi nghĩ rằng nghành nghề nào cũng nân lấy điều
này để động viên mình.Tôi thấy mình như thể là một Chiến binh dũng cảm khi
nói lên những điều này! Cũng
vì mọi người dành cho tôi sự ủng hộ cộng với sự hăng say làm việc, làm sao là
tôi không nhận được giải thưởng chứ!! Có lẽ vì thế mà có rất nhiều người chọn
tôi làm đại diện cho họ. (Ý nói là làm hỉnh ảnh cho cty họ)
Host: Điều này cũng tương tự với Wayne, hai người
đã hợp tác trong cả hai bộ phim đó.
Sheren: Vâng, năm đầu tiên nhận giải thật rất thú vị. Nếu chỉ mình tôi nhận giải
thì thật là chưa đủ. Anh ấy phải
nhận đc giải thưởng vì hòan cảnh của anh ấy còn khó khăn hơn cả tôi. Anh ấy
chưa bao giờ đc nhận một vai diễn chính trong khi anh ấy rất yêu nghề và hăng
say làm việc. Đó là lý do vì sao tôi nói rằng Tôi có đạt giải hay không thì
không quan trọng, nhưng anh ấy nhất định phải là Ảnh đế, đó lẽ là một sự động
viên lớn. Có rất nhiều người thầm lặng làm việc chăm chỉ, một lúc nào đó,
Chúa sẽ vinh danh họ.
[Khi sử dụng bài viết trên, xin vui lòng ghi kèm nguồn Sherentang-vn.blogspot.com. Cảm ơn!]