[Tường thuật Phim] Nghĩa Hải Hào Tình/ No Regrets Tập 1. Phần 1

Chủ Nhật, tháng 1 01, 2012

Share & Comment
[Tường thuật Phim] Nghĩa Hải Hào Tình/ No Regrets Tập 1. Phần 1


Người tường thuật: @TuyetNhai
Ngày: 31/12/2011


Với sự yêu thích bộ phim Nghĩa Hải Hào Tình, một thành viên đã đóng góp bằng cách tường thuật lại từng tập phim. Nhằm tạo điều kiện cho những ai chưa có cơ hội coi bộ phim xuất sắc này có thể theo dõi được nội dung, hoặc những ai đã từng xem qua có thể một lần nữa nắm rõ được tình tiết của bộ phim.


Rất cảm ơn bạn @TuyetNhai!!!




Nghĩa Hải Hào Tình
Cast: Đặng Tụy Vân vai Trịnh Cửu Muội
Lê Diệu Tường vai Lưu Tĩnh
Trần Pháp Lai vai Lưu Tình
Huỳnh Hạo Nhiên vai Dương Dương
Hồ Đình Hân vai Mã Lệ Hoa
Ngao Gia Niên vai Ba Sường
Mạch Trường Thanh vai Lương Phi Phàm
Tập 1 phần 1
Năm 1984
Phóng Viên A: Hôm nay, nhân viên công tác tiếp tục đào ở hố vạn người. Cho tới bây giờ đã phát hiện được 265 bộ hài cốt. Cơ quan liên hệ tin rằng, sẽ càng có thêm những bộ hài cốt bị đào ra….Cái hố vạn người này, 2 hôm trước được 1 số công nhân kiến trúc cư xá kho tàu tình cờ phát hiện được trong lúc thi công. Nghe nói, Quãng Châu vào thời kỳ bị chiếm đóng, Quân Nhật đã ở đây tàn sát và chôn rất nhiều người kháng Nhật, cho nên chỗ này được kêu là hố vạn người.

…….[Tiếng nhạc và tiếng đóng cửa xe]…….
Cửu Muội rưng rưng nước mắt [……Tiếng đào xới….]

Hà Chủ Nhiệm: Dạ thưa bà cụ, đây chắc là bà cụ Chín có phải không? Chào bà, tôi là Hà chù nhiệm, đai diện cho cục bảo vệ danh vật cho quốc gia. Quan nghênh bà tới đây cung cấp tài liệu cho chúng tôi.

Cửu Muội: Uh, tôi nên, tôi nên.
Hà hạ há ha……(Nhớ lại)
Cửu Muội: Tôi ở chung với anh bấy nhiêu năm, anh có bao giờ thật lòng thích tôi không?
Lưu Tĩnh: Không! 1 phút cũng không có. Tôi ngửi thấy mùi áp phiện trên mình của bà là muốn chạy. Nhìn thấy gương mặt tặc nữ của bà là muốn mửa (ói). Đi chết đi ! Ehhh…
Cửu Muội: Đại tá! Hãy hứa với tôi, để tôi chính tay giết chết cái tên tồi này, từ nay tôi sẽ 1 lòng 1 dạ kiếm tiền cho ông.
Cửu Muội hét lớn và quăng 1 cái cặp đen xuống hố.
 Ha hà hà há…..[tiếng xẻng]

Cháu của Cửu Muội: Bà nội, đây là cái hố vạn người 





Cửu Muội: Đồ đàn ông tồi, chết đi! [tiếng sung…Đung!!] Há há ha hà (cười to 1 cách đau khổ)…
Dương Dương: Cẩn thận 1 chút!
Cháu gái: Bà nội, từ từ.
Ba Sườn: Cô Chín, cô ngồi ở đó được rồi, chuyện gì phải xuống dưới đây.
Dương Dương: Cẩn Thận
Cửu Muội: Tôi muốn coi cái cặp táp còn ở chỗ này không.
Chủ nhiệm Hà: Uh, cặp táp hả? Hồi sáng chúng tôi đào được 1 cái. Có phải cái này không?
Cửu Muội: Đúng là cái cặp táp này đây. Đã bốn mươi mấy năm cũng bị tôi kiếm được nó. Ơi, coi nè, cái này cũng còn ở đây nữa.
Cháu gái: Cái này là gì vậy bà nội?
Cửu Muội: Thơ tình của bà nội viết cho ông Tĩnh.
Cháu gái: Nhất định có giá trị kỷ niệm.
Cửu Muội: Kỷ niệm cái gì, đều là giả thôi. Cái này mới có giá trị kỷ niệm.
Công chúng: Ôi nè nè, coi chừng. Cẩn thận…
Cháu gái: Bà nội coi chừng.
Cửu Muội: Hơi, đừng có sợ. Trái lựu đạn này không bị nổ. Là ông nội của cháu tặng cho bà. Bà rất là quý. Cả ngày cứ đem theo nó.


              Năm 1944
Lưu Tĩnh: Trái lựu đạn này để cho cô phòng thân. Kéo cái nhíp ra; đè lại cái càng an toàn; buông tay xong, 6 giây đồng hồ sẽ nổ.
[é é!!!!] [Tiếng kèn báo động + bom nổ]
Lưu Tĩnh: Coi bộ là phải sau khi quang phục, chúng ta mới được gặp lại ở Quãng Châu. [Tiếng sao]
Cửu Muội: Sau khi quang phục, gặp lại ở Quãng Châu. (Ngất xỉu)
Lưu Tĩnh: Ôm chặt lấy tôi, ôm chặt lấy tôi.
...
Phóng Viên: Bà Chín à! Có người nói là hồi bà còn trẻ là vua áp phiện. Cũng có người nói lúc đó bà đã cứu được nhiều em nhỏ. Thật ra là chuyện gì?
Cửu Muội: Chuyện đã qua rồi, đừng nhắc nữa. Họ muốn nói sao cũng được. Không có gì.
(Nhớ lại…)
              Năm 1941
Cửu Muội: Hãy mau kêu đám nhỏ thức dậy, trước 6 h rưỡi sáng phải tới ga xe lửa. [Tiếng còi xe lửa]

Cửu Muội: Thành Đạt Văn!
“Có!”
“Dương Tiểu Thi!”
“Có!”
“Lưu Chí Dĩ!”
“Da!”
“Đặng Như Yến!”
“Có!”
“Lương Thiếu Du!”
“Dạ!”
“Lý Bĩnh Cương!”
“Dạ!”
“Dương Tiểu An!”
“Có!”
“Lý Da Ngi!”
“Có!”

Cửu Muội: Bên viện trưởng thế nào?
Viện Trưởng: Đã đầy đủ.
Cửu Muội: Tốt! Trần Mỹ Đình! Trần Mỹ Đình! Trần Mỹ Đình! Không biết có lên xe chưa, tôi đi kiếm nó.
“Em ở đây! Em là Trần Mỹ Đình.”
Cửu Muội cười 1 cách lo lắng.
Lính Nhật: Đi mau, mau lên! Xuống xe, lẹ lên! Mau! Mau! Mau!
Lưu Tĩnh: Anh lính Konichiwa! Konichiwa! Xin lỗi, xin lỗi!
Cửu Muội: Nè, đừng có sợ, đừng có khóc nha! Ráng phải chăm sóc cho nhau. Tới Hồng Kông sẽ có người tới đón các em có biết hay chưa? Nhớ phải cẩn thận!
Các em nhỏ: Cô Chín! Cô Chín à! Cô Chín!
Cửu Muội: Nè, lấy đi.
Lưu Tĩnh và viện trưởng cùng Cửu Muội phát bánh cho các em nhỏ
Cửu Muội: Nhớ cẩn thận, đừng có chạy loạn!
Các em nhỏ: Chào cô Chín! Chào cô Chín!
Cửu Muội: Chào, Cẩn Thận!!!

[Tiếng xe lửa xuất phát]
Hà ha ha há [Tiếng nhạc]

Năm 1994
Cửu Muội nhắm mắt lìa đời…Trái lựu đạn rớt xuống đất…Cạch
[Tiếng nhạc…]
[Tiếng vọng lại]

Cửu Muội: Thành Đạt Văn!
“Có!”
“Dương Tiểu Thi!”
“Có!”
“Lưu Chí Dĩ!”
“Da!”
“Đặng Như Yến!”
“Có!”
“Lương Thiếu Du!”
“Dạ!”
“Lý Bĩnh Cương!”
“Dạ!”
“Dương Tiểu An!”
“Có!”
“Lý Da Ngi!”
“Có!”
Cửu Muội: Trần Mỹ Đình!
“Dạ! Em là Trần Mỹ Đình.”




Trần Mỹ Đình: Cô Chín à, em là Trần Mỹ Đình. 50 năm trước, ở trong ga xe lửa, cái đứa con gái ốm yếu nhất thắt 2 cái bím chính là em. Sauk hi hòa bình, em với gia đình đã di dân qua Mã Lục Giáp. Tuy là đã mấy mươi năm không có liên lạc với cô, nhưng em có để ý tới tin tức của cô. Báo chí, tạp chí đăng tải nói là cô đại độc niêu, nhà của cô nhờ bán áp phiện mà làm giàu. Lúc mà đánh Nhật Bổn, họ nói là cô đã làm Hán Gian. Em không biết chuyện này thật hay là giả. Em không biết cô là 1 người như thế nào, nhưng mà dù sao đi nữa, hơn 1 trăm em nhỏ ở trên ga xe lửa năm đó quả thật đã được cô cứu lại. Nếu như không có cô, 1 trăm cái tánh mạng đó đã không thể nào sinh tồn. Bây giờ, chúng tôi đã không còn trẻ nữa, mỗi người đều có câu truyện riêng của mình. Tất cả đều đã trải qua những ngọt bùi đắng cay khác nhau. Nhưng nếu không phải là cô, thì chúng tôi đã không có những cuộc đời này. Cô Chín à, cái đám nhỏ năm xưa, những người già cả bây giờ, khi biết được tin cô đã ra đi, tất cả đều từ các nơi trên thế giới này, trở về để đưa cô 1 chặn cuối trong cuộc đời. Mong cô được an giấc. Chúng em vĩnh viễn nhớ tới cô.
………………………………………


[Khi sử dụng bài viết trên, xin vui lòng ghi kèm nguồn Sherentang-vn.blogspot.com. Cảm ơn!]
 

Quan tâm nhiều nhất

Fanpage

- Website được xây dựng bởi Sheren Tang Vietnam FC. Mọi trích dẫn thông tin, vui lòng để lại nguồn.

© 2010 Sheren Tang VNFC News Design by Dzignine
Redesign by Sheren Tang VNFC