Bài phát biểu của Sheren lại Buổi gặp mặt thường niên:
MC: Sau đây tôi xin giới thiệu
với các bạn một vị khách mời mà tất cả chúng ta đều mong đợi, người mà người
hâm mộ của cô ấy gọi thân mật là Chủ tịch. Cô cũng từng tham gia với chúng ta
những năm trước đây và trên weibo những hôm trước cũng đã rất chu đáo hỏi xem
các bạn muốn nghe gì. Hôm nay, cô đã bay từ HK sang Bắc Kinh để tham gia buổi gặp
thường niên này. Cô luôn giữ liên lạc với chúng ta từ những năm 90. Một tràn vỗ
tay cho nữ DV HK Đặng Tụy Văn!
Sheren: Rất vui khi đứng ở đây, và cũng rất lo lắng. Cảm
ơn sự động viên qua những tràn vỗ tay của các bạn. Hôm nay có rất nhiều khách mời
đến chia sẽ, những nhà kinh tế, nhà văn, doanh nhân – những người rất thành
công và chuyên nghiệp trong sự nghiệp của mình. Tôi nghĩ rằng mình cũng sẽ chia
sẽ với các bạn một chút. Tôi rất đồng ý với quan điểm của Yan (người nói trước
đó) rằng: <Nếu bạn theo đuổi ước mơ, rồi bạn sẽ thành công!>
Sheren: Thật ra, tôi rất cám
ơn khi đã được mời đến đây. Tôi đã tốt nghiệp từ lâu lắm rồi. Và những điều tôi
đang suy nghĩ là: Điều gì là cần nhất cho các bạn sinh viên ở giai đoạn này? Các
bạn mong muốn gì và hoang mang điều gì nhất? Tôi sẽ chia sẽ với các bạn những
kinh nghiệm của mình một cách dễ hiểu nhất!
Sheren: Trước khi bước chân
vô làng giải trí, tôi là một người khá bướng bỉnh, chẳng lo học hành. Khi bé,
vì ít đọc sách, nên tôi nghĩ về 1 diễn viên khá đơn giản, chẳng hạn như bạn có
ngoại hình mình khá một chút thì đã có thể làm diễn viên rồi. Giấc mơ khi ấy của
tôi thật đơn giản, và bắt đầu tách khỏi gia đình sống độc lập, chạy theo nghiệp
diễn viên.
Sheren: Chắc hẳn các bạn cũng
đã biết, tôi làm diễn viên được 7 năm thì quay lại đi học ở Mỹ. Khi còn bé tôi
không bao giờ nghĩ rằng mình có thể có động lực để học như vậy. Tôi bắt đầu sự
nghiệp trong làm giải trí rất may mắn, vừa vào đã có thể làm nữ chính, có thể
nhiều người cho rằng điều đó thật kì lạ. Vậy tại sao cơ hội suôn sẻ như vậy mà
tôi vẫn quyết định sang Mỹ? Tôi từng hỏi các bạn rằng muốn nghe tôi nói gì hôm
nay, các bạn nói rằng muốn biết tại sao tôi lại đi du học!
Sheren: Trước khi vào nghề,
tôi chỉ biết nó qua truyền hình, báo chí, tất cả đểu vẽ nên 1 viễn cảnh rất đẹp
nếu bạn là một diễn viên, có thể kiếm được nhiều tiền.
Sheren: Bấy giờ TVB là đài mạnh
nhất, tôi tham gia vào khóa đào tạo của TVB và sau đó có được vai diễn. Tôi làm
việc từ 22-24g/ tuần. Một năm quay liên tục 4 phim không ngừng nghỉ và chẳng có
thời gian thăm ba mẹ. Ngày nghỉ thì cũng làm, k có thời gian cho bạn bè và cả hẹn
hò nữa. Thực ra tôi không thể thoát ra vòng tròn công việc cứ lặp đi lặp lại
như thế. Thậm chí không có thời gian để ngủ. Tôi cảm thấy cuộc sống của tôi chẳng
có ý nghĩ gì cả, thứ duy nhất biết đến sau khi mở mắt ra sau giấc ngủ là: quay
phim. Cuộc sống của tôi như thế kéo dài trong 3-4 năm.
Sheren: Sau đó tôi suy nghĩ,
nếu như ở trong 1 công ty, đã kí hợp đồng và bị quản lí, một lúc nào đó bạn sẽ
đi xuống, sẽ có người nhanh chóng được bố trí thay thế bạn. Tôi thấy ngành nghề
của chúng tôi không an toàn và diễn viên bị thụ động. Như thế nên tôi nghĩ
không thể tiếp tục như vầy nữa, không để có giới hạn nào ngăn cản mình.
Sheren: Lúc đó tôi tự nói với
bản thân mình phải dũng cảm để nhảy ra khỏi môi trường này. Thế là hai năm sau
đó tôi sang Mỹ. Tôi theo học thiết kế nội thất và nghĩ rằng nếu có gì thì tôi
cũng sẽ có thể phát triển tương lai của mình theo hướng này. Học ở đây là khoảng
thời gian tôi học được nhiều thứ!
Sheren: Hi vọng điều tôi vừa
nói có thể giúp bạn tự trãi nghiệm. Thực ra, bạn phải trả giá rất nhiều. Có khi
bạn bỏ ra nhiều công sức, nhưng vẫn chưa thành công, người ta lại thành công
hơn mình, là không công bằng chăng? Tôi biết rằng để có sự nghiệp của mình ta
phải bỏ ra nhiều công sức, ta phải biết mình còn thiếu điều gì, vì thế lúc đó
tôi rất khiêm tốn!
Sheren: Khi đó. Hè tôi trở về
HK đóng phim để đóng học phí ở Mỹ, tôi rất mâu thuẫn. Thực ra trong đầu tôi nghĩ
nếu cho tôi đóng vai phụ thì tôi sẽ không đóng. Nhưng bây giờ tôi nghĩ khác, vị
trí nào cũng cần có sự nổ lực và cái quan trọng không phải chính phụ mà là mình
có thực sự thích nó hay là không?
Sheren: Một khi thành công rồi,
bạn còn là chính mình nữa hay không? Tôi nghĩ điều quan trọng nhất là dù thất bại
hay thành công thì cũng phải sống thoải mái nhất.
Sheren: Ngoài ra, tôi còn muốn
chia sẽ rằng, trong thực tế công việc, mọi người đều quan trọng, có những việc
làm cần có cả nhóm mà 1 cá nhân của bạn không thể làm đảm đương được. Phải học
cách hiểu người khác và chịu khó, thì mới có thể thành công.
Sheren: làm bật kì nghề nào
cũng không phải chỉ để kiếm tiền. Nếu bạn muốn có sự khác biệt, bạn phải mang
theo mình một sứ mệnh, để có thể kiên trì, nhẫn nại. Có thể lý tưởng của bạn
không quá lớn nhưng điều cần thiết là phải luôn biết theo đuổi ước mơ của mình,
giữ quan điểm. Điều đó làm không dễ, nhưng nếu bạn cố gắng thực hiện đó, cũng
đã là chiến thắng rồi!
Sheren: Nói về thành công,
không phải là bao nhiêu tiền tôi kiếm được trong năm hay người khác nghĩ gì về
tôi. Không phải thế. Mà là mỗi năm tôi có thể hoàn thành và thêm cho mình bao
nhiêu lý tưởng để làm, mỗi việc mình làm đều cảm thấy là đúng đắn, nghĩ là phải.
Và cố gắng làm theo những nguyên tắc của mình. Con đường của chúng ta vẫn còn rất
dài, rất dài.
Sheren: Hôm nay tôi chia sẽ với
các bạn một cách chân thành. Mong các bạn có thể hiểu được tính cách của bản
thân mình. Điều đạt được, điều thiết sót. Quan tâm đến gia đình và xã hội. Mong
các bạn biết trân trọng. Cảm ơn!
Nguồn: Sherentang.cn
Dịch: Hatgiong
+Hình ảnh: Facebook@Sheren Tang Đặng Tụy Văn FanPage: Bấm vào đây!
+ Clip:
[Khi sử dụng bài viết trên, xin vui lòng ghi kèm nguồn Sherentang-vn.blogspot.com. Cảm ơn!]